Nhà báo không phải là những anh hùng, càng không phải là siêu nhân. Họ chỉ là những người mà cảm xúc yếu đuối hơn người khác, dễ cảm động hơn, dễ giận dữ hơn, nhạy cảm hơn trước sự bất công, không thể chịu đựng khi thấy người khác khóc.
Bởi vậy, họ đứng về phía nước mắt, đứng về phía người không giàu có, không quyền lực, cũng không có liên hệ nào với quyền lực. Sức mạnh của nhà báo nằm trong sự yếu đuối của trái tim họ.
Điều gì một nhà báo để trong cuốn sổ tay? Trong máy ảnh? Trong máy vi tính? Máy quay phim? Trong các bài báo? Các mẫu tin? Trong trí não và trái tim? Trong những đêm không ngủ? Những ngày bám đuổi sự kiện? Không phải là thông tin, mà là Con Người. Con Người với tất cả những nỗi đau, niềm vui, cảm xúc, số phận, suy tư về quá khứ, lo lắng về tương lai, sự bần hàn, cơ hội vươn lên, lương thực, nước uống, nơi trú thân, học hành, sức khỏe…
Nhà báo là những người mà nghề nghiệp của họ là sự thật và chỉ là sự thật. Nhưng nhà báo không phải là thợ săn tin, họ không vô cảm như những thợ săn. Họ là những người lắng nghe và là những người kể lại, là người truyền đi thông điệp, là sóng mang theo mình cảm xúc, vỗ vào tất cả những bến bờ, vỗ vào những địa tầng sâu nhất, gây nên sự rung cảm lan rộng…
Những nhà báo thành công là những nhà báo đến được gần với Con Người nhất, chạm được vào trái tim họ, lương tâm họ, nói hộ những điều mà những người thấp cổ bé họng không thể nói ra, là những người hướng được Con Người tìm thấy trong bản thân mình sự nhân hậu, sự bao dung, chia sẻ, lòng cam thượng… Nhà báo không bao giờ đi đến tận cùng thông tin, nếu thông tin tạo ra những cảm xúc vô ích . Thông tin vì Con Người mà bắt đầu, cũng sẽ vì Con Người mà dừng lại, và những thông tin được đưa ra thì trong cách đưa tin, trong góc nhìn cũng bộc lộ lòng trắc ẩn, sự yêu thương Con Người
Bạn có thể coi báo chí là một ngành công nghiệp của tin tức, báo chí là một món hàng, nhà báo là người bán thông tin, còn người mua là người tiêu thụ thông tin. Bạn cũng có thể coi làm báo là một công việc kiếm sống, là niềm yêu thích, là một nghề nghiệp thú vị.
Nhưng trên tất cả nhà báo là nhân chứng của lương tâm, dùng tin tức để nhắc nhở Con Người về những vấn đề của họ và của nhân loại. Nhắc nhở rằng thế giới rộng hơn ngôi làng hoặc thành phố của bạn, xa hơn tầm mắt bạn, phức tạp hơn nhận thức bạn, nhưng bạn là một phần không thể tách rời trong đó. Bạn có thể gây ảnh hưởng và bạn có cũng có thể bị ảnh hưởng. Không việc gì trên thế giới này là không phải việc của bạn, và không vấn đề nào của bạn không phải là vấn đề thế giới… Những nhà báo tạo nên một thế giới mà một cậu bé Châu Mỹ có thể khóc cho những nạn nhân sóng thần ở Châu Á. Một người mẹ ở Châu Âu có thể gửi lương thực, thuốc men cho bà mẹ có con nhỏ đang vượt qua nạn đói ở Châu Phi… Qua nhà báo, thông tin không phải chỉ là thông tin, nó kết nối con người, tạo nên tình người…
Đó là lý do tại sao mỗi ngày, khắp nơi trên thế giới, người lớn và trẻ em đều đọc báo!
./.